Chơi Piano

41. Chơi Lạnh, Khởi Động Và Chuẩn Bị

By 16/09/2020 One Comment

Chơi lạnh nghĩa là ngồi xuống chơi khi chưa được khởi động. Đây là một sự chuẩn bị cần thiết cho việc biểu diễn vì nó là cách nhanh nhất để củng cố khả năng biểu diễn của bạn. Trong đa số những trường hợp không chính thức mà bạn có thể chơi, bạn sẽ không có 20 phút để khởi động. Tập chơi lạnh mỗi lần bạn bắt đầu luyện tập để có thể chơi hầu hết mọi thứ, ở mọi lúc, như tất cả những nghệ sĩ dương cầm trong các buổi hòa nhạc.

Chơi lạnh có thể giúp bạn tiết kiệm rất nhiều thời gian bằng cách dùng nó để khởi động và giữ vốn tiết mục. Luyện tập chơi lạnh để biết được thứ gì có thể chơi lạnh và thứ gì không thể, và mất bao lâu để khởi động để bạn có thể chơi những bài khó hơn. Có nhiều trường hợp cần tập luyện chậm rãi, và việc đó có thể làm trong lúc lạnh. Ghi nhớ tất cả những gì bạn học được, và bạn sẽ có thể chơi lạnh bất cứ nơi nào có đàn dương cầm.

Với những ai chưa từng tập chơi lạnh, nó dường như không thể làm được, nhưng chỉ với một chút luyện tập, bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy nó giúp củng cố kỹ năng của bạn nhanh đến thế nào. Mục đích cuối cùng là thiết lập một trạng thái được khởi động vĩnh viễn mà trong đó bạn có thể chơi mà không cần khởi động. Do đó, như trong cặp song song hay luyện ngắt âm, chơi lạnh vừa là một thiết bị chuẩn đoán để tìm ra điểm yếu và công cụ để sửa chúng.

Khởi động, Chuẩn bị: Nếu bạn không chơi dương cầm nhiều ngày rồi ngồi xuống để chơi, tay bạn đang trong tình trạng “lạnh” và cần được “khởi động”. Tay “lạnh” không có khả năng thể hiện những bài khó về kỹ thuật nhưng, một khi đã được khởi động, có thể tạo ra phép màu. Tại sao lại có một sự khác biệt lớn đến vậy? Thay đổi nào đang diễn ra trong hai bàn tay? Sinh lý học của việc khởi động không được hiểu một cách thỏa đáng. Một khi nó được hiểu rõ, chúng ta có thể tìm ra cách để làm nhanh tiến trình này lên, hay thậm chí duy trì nó vĩnh viễn, để nghệ sĩ dương cầm trong các buổi hòa nhạc không cần khởi động trước phần trình diễn, và học viên có thể tiết kiệm được nhiều thời gian.

Nghệ sĩ dương cầm thường làm ấm tay họ để đẩy nhau tiến trình “khởi động” này. Việc này không hiệu quả lắm vì các cơ cần được khởi động nằm ở phần cánh tay, Trong thời tiết lạnh, làm ấm bàn tay (ví dụ như đeo găng tay len) có thể phản tác dụng vì phản ứng với cái lạnh được kích động từ cảm giác lạnh ở bàn tay. Giữ cho bàn tay ấm chỉ làm cho chúng mẫn cảm với cái lạnh hơn, gợi lên một phản ứng “lạnh!” hơn nhiều khi bị phơi ra với cái lạnh. Tốt hơn nên nhúng bàn tay vào nước đá nhiều lần mỗi ngày để chúng thích nghi với cái lạnh, như vậy cơ thể sẽ giữ bàn tay ấm một cách tự nhiên. Đừng để tay trong nước đá quá lâu; chỉ làm mát da ở những nơi nhạy cảm với cái lạnh. Tay của người Eskimo ở nơi băng giá hoạt động tốt như tay của người sống ở gần xích đạo vì tay họ đã được điều tiết để hoạt động ở nhiệt độ thấp. Giải pháp tốt nhất trong thời tiết lạnh là làm ấm cơ thể để nó có thể chuyển máu nóng hơn đến bàn tay.

Tầm quan trọng của việc giữ độ linh hoạt được minh họa bằng những nỗ lực to lớn mà nhiều nghệ sĩ dương cầm đã tiêu vào việc giữ ấm các ngón tay. Gould đeo găng hầu như mọi lúc (dường như là việc làm sai), và Liszt luôn mang theo một cây dương cầm giả để luyện tập, khi không có đàn dương cầm nào có sẵn (ý tốt).

Chuẩn bị chỉ ra sự sẵn sàng để chơi từ tập luyện hằng ngày; nó giống như một trạng thái “khởi động” vĩnh viễn. Chơi những bài dễ trong thời gian dài không có hiệu quả cho việc chuẩn bị như luyện tập những bài khó trong thời gian ngắn hơn. Với đầy đủ luyện tập chăm chỉ, bạn có thể bỏ qua một ngày tập luyện mà không bị thiệt hại to lớn nào, trong khi nếu bạn chỉ tập những bài dễ, bỏ qua một ngày tập sẽ làm giảm chuẩn bị thấy rõ. Do đó trong mỗi buổi tập, dừng nó với một bài tập khó với cường độ cao. Đảm bảo rằng bạn tránh việc giảm sút chơi nhanh, bằng cách chơi chậm tất cả những thứ được chơi nhanh, trước khi nghỉ chơi. Sinh lý học của việc chuẩn bị không được hiểu rõ và cần thêm nghiên cứu để có thể tìm cách đạt được nó đơn giản hơn. Tay được chuẩn bị, khởi động tốt có thể tạo ra phép màu so với tay lạnh; quá nhiều nghệ sĩ dương cầm tin rằng có thể đạt được những điều kiện này qua các bài tập, nhưng qua âm nhạc là cách tốt hơn, và nó nuôi dưỡng não bộ. Chơi lạnh là một bộ phận thiết yếu cho việc luyện tập dương cầm.